là ai dụ ai

Đứng nhập góc u ám phía ngoài chống, Dịch Thủy Phong vẻ mặt mày lạnh lùng. Đối với đoạn hội thoại cơ nường chẳng nhằm ý. Tại ngôi nhà bọn họ Dịch toàn bộ độ quý hiếm của nường là trừ yêu thương còn nường sinh sống hoặc bị tiêu diệt chả ai nhằm ý. Những người này bao hàm cả phụ vương của nường.

Cho nên cứ nhằm chúng ta nằm mê tưởng tận hưởng vinh hoa phú quý chuồn, chỉ là…mộng công cộng quy cũng sẽ sở hữu được một ngày cần tỉnh, sau khoản thời gian tỉnh tiếp tục thế này nhỉ?

Bạn đang xem: là ai dụ ai

Nàng yên ắng lùi về sau, bước qua loa hiên nhà uốn nắn khúc, vòng qua loa loại ao nhỏ, nom từng ngọn cây cọng cỏ ở trong nhà bọn họ Dịch. Đây là phen ở đầu cuối rất có thể phát hiện ra những loại này, sau thời điểm hôm nay nường tiếp tục quăng quật chữ “Dịch” này xuống.

” Biểu ca!” Giọng trình bày phiền lòng cùng theo với giờ đồng hồ bước đi gấp rút khiến cho Dịch Thủy Phong nhanh gọn ẩn đằm thắm sau cây cột sát cơ.

” Muộn thế này biểu ca vẫn mong muốn chuồn à?” Dịch Thủy Vũ lưu giữ chặt ống ống tay áo của Trác An Nhai, vẻ mặt mày rầu rĩ.

” Thủy Vũ, trời tối rồi muội chuồn ngủ chuồn.” Trác An Nhai rét nhạt nhẽo trình bày.

” Vậy còn biểu ca?” Dịch Thủy Vũ ko chịu đựng buông tay.

” Huynh? Huynh còn tồn tại việc cần xử lý.”

” Muội biết, huynh lại mong muốn chuồn Di Thúy Uyển bắt gặp con cái đi tiểu nhân cơ đúng không ạ.” Nàng rộng lớn giờ đồng hồ phỏng vấn.

” Câm mồm!” Trác An Nhai rộng lớn giờ đồng hồ mắng.

” Câm mồm, huynh bảo muội câm mồm?” Dịch Thủy Vũ mỉm cười thê thảm, ” Rõ ràng chỉ là một trong con cái đi tiểu nhân sở hữu cánh tay ngọc ngàn con người gối huynh lại coi như bảo vật. Huynh phải ghi nhận huynh chuẩn bị phát triển thành phu quân của muội.” Một mon nữa chúng ta tiếp tục trở thành đằm thắm tuy nhiên hắn lại…

” Huynh biết, huynh cũng trình bày rồi huynh tiếp tục lấy muội.”

” Đúng rồi, đơn thuần cưới muội nhưng mà thôi.” Nàng chua sót vấn đáp. Hình như nường cần nuốt toàn bộ ngược đắng.

Nhìn Dịch Thủy Vũ một khi rồi Trác An Nhai ko trình bày thêm thắt gì xoay người loại bỏ đi.

” Biểu ca!” Nàng lại gọi hắn, ” Ngày này huynh cũng cho tới Di Thúy Uyển bắt gặp ả sở hữu cần bởi ả…có khuôn mặt mày khá kiểu như Thủy Phong không?”

Dợm bước đi, Trác An Nhai trình bày giọng hàm hồ: ” Muội đang được trình bày bậy gì vậy?”

” Thật đi ra người huynh thương là Thủy Phong đích thị không?” Giọng Thủy Vũ giá rét vang lên.

Đáp lại nường đơn thuần những bước đi từ từ ra đi.

” Ha ha… Ha ha ha…” Dịch Thủy Vũ ngấc đầu nom trời mỉm cười cực, ” Thua, tao vẫn kém thua rồi, Dịch Thủy Phong, ngươi vẫn đoán được kết viên này cần không! Ngươi chuồn trừ yêu thương mặc dù không thể mạng về bên thì biểu ca cũng tiếp tục lưu giữ ngươi cả đời! Thật đi ra ngươi sớm vẫn tính cho tới kết viên này cần không!” Giống như đang được trừng trị điên, nường tao la hét loại trừ những uất ức trong trái tim tuy nhiên tiếp sau đó vang lên là giờ đồng hồ khóc thút thít.

Lẳng lặng nom một mùng trước đôi mắt, Dịch Thủy Phong híp híp đôi mắt.

Tâm trạng của nường vô nằm trong điềm đạm, như đang coi một mùng trình thao diễn đơn giản. Nàng…chung quy cũng chỉ là một trong phái đẹp nhân ích kỷ, mặc dù phát hiện ra Thủy Vũ và biểu ca thế cơ rưa rứa một người theo dõi lãnh đạm đứng phía bên ngoài.

Lần này cũng nên thiệt sự trả lại bọn họ mang đến chúng ta rồi.

Nhìn Thủy Vũ đang được khóc thút thít phen cuối Dịch Thủy Phong lặng lẽ bước thoát ra khỏi phủ ngôi nhà bọn họ Dịch.

Phân Huyễn đang được đứng bên dưới ánh trăng phía bên ngoài phủ đợi nường, làn tóc color bạc cùng theo với hai con mắt vàng nom miệt mài hoặc dị thông thường.

” Kết giục rồi?” Hắn căn vặn. Trong tiếng nói rét lùng sở hữu sự quan hoài xen láo nháo.

” Ừ.” Nàng mỉm cười mỉm cười, bước vào trước mặt mày, vùi nguồn vào nhập ngực hắn, ” Phân Huyễn, kể từ ni về sau tất cả chúng ta vĩnh viễn ko tách rời.”

” Được.” Hắn đáp lời nói.

Đó là…lời ước hứa vĩnh hằng.

Năm mươi năm sau

Mái tóc đen ngòm trở thành cái đầu bạc, khuôn mặt mày hồng hào hiện nay đã điểm mối nhăn.

” Phân Huyễn.” Dịch Thủy Phong nom mối nhăn bên trên tay bản thân lại quan sát về phía người đang được chăm sóc thần bên dưới tàng cây. Năm mươi năm vẫn nhằm lại nhiều vết tích bên trên đằm thắm thể nường tuy nhiên với hắn chỉ như giây phút nhưng mà thôi.

” Sao vậy?” Hắn giương đôi mắt hai con mắt sở hữu song con cái ngươi gold color lên nom nường.

Xem thêm: CTV bán giày là gì? Phải chuẩn bị những gì để trở thành CTV bán giày

” Ta già cả rồi.” Dịch Thủy Phong mỉm cười nhạt nhẽo trình bày.

” Vậy thì sao?”

” Chàng vẫn cỗ dáng vẻ như xưa tề.” Nàng nom khuôn mặt mày hắn đáp.

” Nàng nhằm ý?”

” Con người người nào cũng cần già cả chuồn cho nên vì thế tao ko nhằm ý.” Nàng mỉm cười, bước vào lân cận hắn, xoa làn tóc color bạc của hắn, ” Ta chỉ ko nỡ quăng quật chàng thôi.”

Nàng ko nỡ quăng quật, nường hoảng sợ bản thân bị tiêu diệt chuồn rồi tiếp tục quăng quật hắn đơn độc một mình, ” Phân Huyễn, đời này tao sở hữu trình bày tao yêu thương chàng chưa?” Lấy cái lược theo người, nường chính thức chải tóc mang đến hắn.

” Chưa.” Hắn lẳng lặng đáp.

” Vậy thì kiếp sau tao chắc chắn tiếp tục trình bày mang đến chàng thân phụ chữ cơ.”

” Nàng đang được ước lăm le à?”

” Ừ ước lăm le.” Nàng nom những sợi tóc white như mây nhập tay, ” Cho nên kiếp sau chàng chắc chắn cần cho tới lần tao, đằm thắm biển khơi người mênh mông lần tao.”

Trăm năm sau

Chiến tranh giành xẩy ra mọi chỗ, triều đình lếu loàn.

Thiên hạ sở hữu ăn ý vớ phân.

Dưới thời kỳ loạn lạc lạc thây hóa học mọi chỗ.

Một cô nhỏ bé một mình trượt xuống đụn tử thi lần cái gì cơ nhằm ăn. Trong chiến loàn việc phát triển thành cô nhi là chuyện thông thường tình.


Vỏ cây, rễ cỏ đang trở thành thức tiêu hóa nhập đôi mắt cô nhỏ bé, nường nhét từng miếng từng miếng nhập vào mồm. Đối với nường nhưng mà trình bày động tác này như 1 bạn dạng năng của khung người.

Đột nhiên một chồm sáng sủa color bạc thông thoáng hiện tại kể từ xa cách, một phái mạnh nhân bước đi ra kể từ độ sáng white ấy, một phần thân của áo white phiêu nhiên xuất trần, làn tóc lâu năm color bạc được một cây xoa thuý ngọc lưu giữ lấy, một vài ba sợi buông rơi bên trên mồi nhử vai.

Da thịt white nõn, ngũ quan liêu xinh xẻo, song con cái ngươi gold color ẩn hiên mị sắc lại tản đuối sự nhu hòa.

Nam nhân cơ bước từng bước một lại gần cô nhỏ bé, tiếp sau đó song môi thắm sắc lờ lững rãi banh ra: ” Phong Nhi.” Hắn quỳ nửa gối trước mặt mày nường gọi. Giọng trình bày nhập trẻo đem theo đòi sự khàn khàn đặc biệt quan trọng.

Cô nhỏ bé ngu ngơ. Đã lâu lắm rồi nường ko thì thầm với ai cũng chính vì xung xung quanh nường chỉ toàn xương white. Người trước đôi mắt miệt mài huyễn rất khác người thông thường, vô nằm trong mỹ lệ và thật sạch sẽ.

” Ngươi…đang gọi tao à?” Nàng banh mồm thì thào, giọng khàn khàn vị lâu ko trình bày.

” Ừ.” Nam nhân gật đầu.

” Nhưng tao ko cần là Phong Nhi.” Nàng nhấp lên xuống đầu trình bày.

” Vậy trình bày mang đến tao biết kiếp này nường thương hiệu là gì?” Hắn căn vặn, khuôn mặt vẫn chính là biểu tình chấp nệ.

Nàng trầm khoác, hạ mi đôi mắt, nom khu đất không sạch bám trong trái tim cẳng bàn chân. Rất lâu tiếp sau đó mới nhất nói: ” Lục, Tiểu Lục.” Trong hồi ức của nường, rất rất lâu trước đó từng sở hữu người gọi nường như vậy.

” Tiểu Lục à? Ta biết rồi, vậy về sau tao tiếp tục gọi nường là Tiểu Lục.” Hắn trình bày, vươn hai tay ôm nường nhập lòng. Tên gọi so với hắn cũng chỉ là một trong cơ hội xưng hô, loại bất biến là vong hồn ước lăm le đời đời kiếp kiếp kiếp kiếp với hắn.

” Ngươi là ai?” Nàng tiêu cực ở trong trái tim hắn, cỗ ngực êm ấm của hắn khiến cho nường sở hữu cảm hứng yên tâm.

” Ta sao?” Giọng hắn nhẹ dịu truyền nhập tai nường, ” Ta là yêu thương yêu tinh của nường, chỉ thuộc sở hữu nàng…”

Xem thêm: trần bình là ai

Bất kể là bao lâu, bất kể nường sở hữu trở thành hình dạng gì hắn đều chắc chắn tiếp tục tìm kiếm được nường. Sau cơ triển khai ước lăm le kiếp trước nằm trong nường hứa hứa.

Điều này hắn biết là vĩnh viễn sẽ không còn thay cho đổi…

— Hoàn-